Cô Ấy Bệnh Không Hề Nhẹ Nettruyen, Truyện Tranh Nhật Cô Ấy Bệnh Không Hề Nhẹ

Muốn mãi mãi, tất cả cô.

Bạn đang xem: Cô ấy bệnh không hề nhẹ nettruyen

Tôi ý muốn thi Đại học tập Z, cũng chính vì đó là trường đh trong thànhphố cậu ấy sống.—— Trương Lục Nhượng
Về mang lại nhà.Tô trên Tại tháo dỡ dây xích mang đến Tiểu chân ngắn ra.Vừa được giải phóng, tè chân ngắn ngay tức khắc chạy.Chạy đến chén bát nước cho thú nuôi trong góc để uống nước.Tô trên Tại chú ý nó một lúc, mỉm cười nhạo nói: “Trương đái Nhượng, em có biết không, em nên mừng vày nhà chúng ta có thang máy.”Cô vừa nói vừa đi cho bàn trà rót một ly nước.Đọc truyện tại anduc.edu.vn!Sau đó, đánh Tại tại đi cho chỗ tiểu chân ngắn, xoa xoa đầu nó.“Không phải đã nói, lúc hotline em vậy nên thì cần ‘gâu’ một giờ sao?”Tô tại Tại ngồi xổm kề bên nó nhìn một lúc.Sau đó đứng dậy, đi vào nhà dọn dẹp vệ sinh rửa mặt, hạ nhiệt độ xung quanh mình xuống.Nước chảy ào ào, tô Tại Tại bắt đầu ngây người.Rất nhanh thông thường trở lại, tắt vòi nước.Rút hai tờ khăn giấy kề bên để lau mặt.Tô trên Tại trở về phòng, lấy điện thoại cảm ứng trong túi ra một lượt nữa.Trên màn hình hiển thị vẫn là những dòng chữ
Trương Lục Nhượng gửi vào tầm khoảng tám giờ tối qua.—— Sao lại cúp.Tô tại Tại chần chờ một lúc, cũng lưỡng lự phải trả lời như vậy nào.Ngày hôm qua nghe thấy câu nói “Như cụ nào cậu cũng hoàn toàn có thể đoán đúng” kia của anh, đã cho rằng anh là trả lời câu “Bởi bởi tớ không ở ở kề bên cậu à” kia của mình.Nhất thời vừa kích động vừa ngại ngùng ngùng, liền cụp điện thoại.Nhưng sau khi cân nhắc một lúc, thì lại cảm giác ý của Trương Lục Nhượng dường như là…Làm vắt nào nhưng cô có thể luôn luôn đoán và đúng là tâm trạng của anh đã không tốt.Tô tại Tại cảm thấy gồm hơi mất mặt.Cô lưu ý đến rất lâu, cảm xúc sự tư duy phía sau mới là đúng.Hơn nữa, nghe thấy trọng điểm trạng của anh không tốt, liền húi điện thoại…Tô trên Tại hoàn toàn không dám trả lời.Nhưng cứ thường xuyên không phản hồi thì cũng chưa hẳn cách.Tô trên Tại hạ quyết tâm, gửi đi nhì câu.Đọc truyện tại anduc.edu.vn!Tô tại Tại: ngày hôm qua mắc cười, vô tình quắp điện thoại.Tô trên Tại: sau đó tớ lập tức ngủ thiếp đi.Sau khi gửi thành công, cô thở phào dịu nhõm, bắt đầu thu dọn thứ đạc quay lại trường.Suy nghĩ một chút nữa, thì đùng một cái cảm thấy có gì đấy không ổn.Tô trên Tại nhanh chóng cầm điện thoại cảm ứng lên nhập lại nhị câu.—— Tối trong ngày hôm qua nghe thấy lời cậu nói, không kiềm được mà lại khóc chảy nước mắt nước mũi.—— Vô tình quắp điện thoại.Trương Lục Nhượng: “…”Anh ko nói bắt buộc lời.Trương Lục Nhượng cũng không thật để ý, nhắn tin nhắn thoại qua.—— “Bộ đề thì sao?”Tô trên Tại gồm hơi bi hùng bực, cũng ban đầu gửi lời nhắn thoại.“Chưa, cậu bắt đầu đi một ngày, tớ còn chưa điều chỉnh tâm trạng xong.”“Học tập siêng chỉ.” Anh nói.Sau khi giỏi nghiệp trung học, anh vẫn trưởng thành.Trương Lục Nhượng muốn ở lại thành phố Z, chỗ Tô trên Tại sống.Muốn mãi mãi, bao gồm cô.******Bánh xe thời hạn không xong xuôi chuyển động, vĩnh viễn không giới hạn lại.Ngày 8 tháng 6 năm 2014, các thí sinh thi đh bước thoát ra khỏi phòng thi.Phấn khích quăng sách hét lên, ôm nhau nhưng mà nước mắt giàn giụa.Tiếp theo, đó là cuộc đời lớp mười nhì của đánh Tại Tại.Tô trên Tại ngồi vào địa điểm của mình, rút tờ bảng điểm của mình từ giữa những cuốn sách ra.Phóng tầm ánh mắt từ trái sang phải.Dừng lại ở số lượng thứ hai.Toán: 98 điểm.Đọc truyện tại anduc.edu.vn!Tô tại Tại mím môi, nhét mấy quyển sách so với toán học tập vào cặp.Sau đó rời khỏi phòng học, trở về phía cam kết túc xá.Ban đêm, ánh sáng xung quanh non mẻ, tất cả phần dễ chịu.Lá cây đung đưa, phân phát ra tiếng “xào xạc”.Đáy lòng của sơn Tại tại lại giận dữ một biện pháp khó hiểu.Cô trở về ký túc xá, rồi đi tắm.Giặt áo xống xong, cô vừa định bò lên giường nhảy đèn nhỏ dại học bài.Thì vô tình thấy Khương Giai sống giường bên dưới hơi phiền muộn, nặng nại ném điện thoại thông minh xuống giường.Tô tại Tại chớp mắt, ngờ vực hỏi: “Cậu sao vậy?”Mọi người trong cam kết túc xá đông đảo biết quan hệ của Khương Giai và Quan Hãn.Cho đề xuất Khương Giai cũng không lưu ý gì, thở dài, nói thẳng ra.“Quan Hãn ấy, đo đắn nghĩ loại gì, phiền chết. Cũng đã lớp mười nhì rồi, mà lại lúc nào cũng cầm smartphone chơi, nói cũng không nghe.”Bởi do điểm toán, buộc phải tâm trạng của đánh Tại Tại gồm chút buồn.Cũng ko biết an ủi cô ấy cầm cố nào.Cô do dự một chút, rồi nói: “Cậu nói nào đó tốt tốt với cậu ấy đi.”Khương Giai cầm điện thoại thông minh lại, giữ hộ cho kẻ địch mấy câu, hốc đôi mắt đỏ hoe.Cô ấy vệ sinh mắt, nói nhỏ: “Vô dụng, tớ đã nói không ít lần rồi, nếu như cậu ấy còn như vậy, thì tớ và cậu ấy hoàn toàn không thể làm sao học cùng một trường đh được.”Tiểu Ngọc nhìn qua, an ủi: “Này đừng khóc…”“Tớ thiệt sự cảm xúc rất phiền phức, cậu ấy còn tác động đến việc học tập của tớ.”Tô tại Tại ngẩn bạn một lúc, đùng một cái hỏi: “Nếu như cần thiết học cùng một trường đại học, thì cậu cùng với cậu ấy sẽ chia tay sao?”Khương Giai ko chút ngần ngừ mà gật đầu: “Nhất định.”Biểu cảm của đánh Tại tại cứng đờ, ko nói gì nữa.Đọc truyện tại anduc.edu.vn!Cô cúi đầu, nhìn điện thoại cảm ứng đèn lóe sáng sủa lên.Mở khóa màn hình.Tô tại Tại: Nhượng Nhượng.Trương Lục Nhượng: new vừa trường đoản cú học.Trương Lục Nhượng: Sao vậy?
Cô chưa trả lời, mà gửi tin nhắn nhắn We
Chat cho mẹ Tô.—— Mẹ, giúp con đăng ký một lớp học thêm toán đi.Tô tại Tại lên giường, bấm lại vào cửa ngõ sổ chuyện trò với Trương Lục Nhượng.Cô quan tâm đến một hồi lâu, cũng phân vân phải nói gì.Rất nhanh, đầu bên đó lại gửi tới một câu nói.Trương Lục Nhượng: Đối phương đang nhập…Tô trên Tại mỉm cười thành tiếng.Mọi nặng vật nài và vai trung phong trạng phiền não, chỉ vì một câu của anh mà trở thành mất.Cô suy xét một chút, sau cuối vẫn hỏi.Tô trên Tại: Nhượng Nhượng, lần trước cậu thi giờ đồng hồ Anh được bao nhiêu?
Trương Lục Nhượng: 124Tô trên Tại:!!!Tô trên Tại: Lần trước cậu không phải 110 sao? thiệt là giỏi!Trương Lục Nhượng nhếch môi.Sau đó, anh đùng một cái cảm thấy hơi không lặng lòng, hỏi: chũm còn môn toán của cậu?
Bên kia không trả lời lại.******“Ngày trong ngày hôm qua tớ ngủ nửa đêm tỉnh dậy, thấy đèn cậu vẫn sáng …” Khương Giai cắn một miếng bánh mì, nhíu ngươi nói, “Cậu mấy tiếng đi ngủ vậy?”“À, tớ không nhằm ý.”“Với thành tựu của cậu thì chắc hẳn rằng có thể đạt.”Tô tại Tại sẽ múc cháo vào chén, tương đối nóng lan ra đến mắt.Mũi cô đột nhiên đau nhức.Khương Giai bao gồm chút lo lắng: “Cậu làm sao vậy?”Tô tại Tại đổi chủ đề.“Giai Giai, vừa mới đây cận với quan Hãn vắt nào?”Khương Giai lún vai, thờ ơ nói: “Cứ vì vậy thôi, tớ không tìm kiếm cậu ấy thì cậu ấy cũng không kiếm tớ. Mặc dù sao cũng ko học cùng lớp nữa, không gặp cũng không cảm giác phiền.”“Cậu không ưa thích cậu ấy sao?” tô Tại trên hỏi khẽ.“Thích thì vắt nào.” Khương Giai cười cợt khổ, “Cậu ấy trước đó chưa từng nghĩ cho tương lai của chúng tớ, thì phụ thuộc vào cái gì nhưng mà tớ lại phải để nhiều tâm tư lên người cậu ấy.”Đọc truyện tại anduc.edu.vn!“…”“Tớ và cậu ấy rất khác cậu và Trương Lục Nhượng, yêu xa sẽ không có công dụng tốt.”Tô trên Tại cầm chặt cái thìa.Nếu như cô ko thi đậu Đại học tập Z.Thì đang phải bao gồm bốn năm yêu xa.Một tình yêu ngay gần nhau thì ít cơ mà xa giải pháp thì nhiều.Cô ko biết, Trương Lục Nhượng có còn mong hay không.******Hôm ni Tô trên Tại cũng chưa vấn đáp anh.Trương Lục Nhượng phiền não vò đầu bứt tóc.Chịu đựng sự thôi thúc muốn gọi cho cô, lật mở một cỗ đề tổng hợp ra bắt đầu làm bài.Bởi bởi tâm trạng không vui, phải anh cũng không để ý đã muộn lắm rồi.Sau khi làm xong.Trương Lục Nhượng lại cầm điện thoại cảm ứng thông minh lên, xem một chút.Khung hội thoại với đánh Tại tại hiển thị “Đối phương đã nhập…”Đọc truyện tại anduc.edu.vn!Trương Lục Nhượng ngừng một chút, ngước mắt lên, nhìn thời hạn ở góc trên bên trái màn hình.Hai giờ sáng.Vẻ khía cạnh của anh nhanh chóng lạnh đi, gởi một câu qua.——Còn chưa ngủ.Đầu mặt kia ngoài ra cũng tất yêu tin được anh vẫn tồn tại chưa ngủ.Lần này thì trả lời ngay lập tức.Tô trên Tại: …Tô tại Tại: Tớ ngủ được một chút rồi dậy.Trương Lục Nhượng gửi tay tắt đèn bàn trước mặt, dựa lưng vào tường.Gương khía cạnh anh bị tia nắng từ điện thoại chiếu sáng.Khóe miệng mím chặt, cả người căng thẳng.Trương Lục Nhượng cấp thiết kìm được nỗi đau xót đang không dứt dâng lên trong lòng.Anh không lưu ý đến việc phần đa lời bản thân hỏi ngây thơ đến cả nào, chỉ ước ao nói ra những ngờ vực trong lòng.Điều nhưng anh chẳng thể nào tiếp nhận.—— có phải cậu không phù hợp tôi nữa hay không.Đầu bên kia vấn đáp hơi chậm.Tô tại Tại: không phải.Tô tại Tại: Tớ rất thích cậu.Bởi vày sợ tác động đến bài toán nghỉ ngơi của công ty cùng phòng, Trương Lục Nhượng thậm chí còn còn ko bật cơ chế rung.Anh chỉ âm thầm lặng lẽ nhìn.Đầu vị trí kia rất lặng lặng, lại rất lờ lững rãi, gửi mang đến hai lời nói này.Trương Lục Nhượng vốn đang căng thẳng mệt mỏi cũng không vị vậy cơ mà thả lỏng.Anh ngẩn người, nhanh chóng gửi sang một câu.—— Cậu sao vậy?
Tô trên Tại: À, tớ đang giãi tỏ với cậu mà.Tô tại Tại: Nhượng Nhượng, cậu không vui sao?
Anh cảm giác có nào đó không đúng, mà lại lại ko nói ra được.Trương Lục Nhượng chỉ muốn chấm dứt kỳ thi tuyển sinh đh sớm một chút.Sau đó, nhanh lẹ đến kề bên cô.Anh cong môi, trả lời: Ừ.Trương Lục Nhượng: Ngủ đi.Trương Lục Nhượng: mới lớn đừng dùng điện thoại cảm ứng chơi.Tô trên Tại: Biết rồi, cậu cũng đi ngủ nhanh chóng một chút.Tô tại Tại: Ngủ ngon.Trương Lục Nhượng ko biết, tín đồ ở đầu bên kia điện thoại cảm ứng sau khi đặt điện thoại cảm ứng thông minh xuống, thì lại cầm bút lên, liên tục làm bài.Nước đôi mắt chảy xuống, rã vỡ chần chừ phải làm cho sao, tiếp tục làm đề.Yêu xa, ai hoàn toàn có thể yên tâm.Ai cũng không lặng tâm.******Vào lúc diễn ra lễ tốt nghiệp, điểm số thi cuối kỳ đã có.Tô trên Tại biết bản thân thi ko tốt, cần không tới bảng thông tin xem điểm.Điểm số các môn không giống về cơ phiên bản vẫn ở mức đó.Với số điểm xét tuyển chọn vào Đại học Z năm ngoái, môn toán của tô Tại Tại ít nhất phải thi được 110.Nhưng cô lại phạt huy không ổn định, điểm số cơ hội cao lúc thấp.Lúc thi môn toán đang hồi hộp, gặp thắc mắc khó trong bài chọn điền vào vị trí trống, thì tâm lý của cô lập tức suy sụp.Tiểu Tiểu đi tới bảng thông tin nhìn kết quả.Rất nhanh liền ngồi vào khu vực của mình, quay đầu nói với sơn Tại Tại:“Tại Tại, lần này cậu đứng thứ 31 của lớp.”Tô tại Tại tĩnh mịch một lúc, khẽ hỏi: “Tớ thi toán được bao nhiêu?”“À, tớ không để ý.” tè Tiểu tiếp cận bảng thông báo, kêu một người ở đó, “Này, phái nam thần, đánh Tại trên thi toán được bao nhiêu?”Vương phái nam đi tới, không biết nói: “Hình như là 92.”Mí đôi mắt của sơn Tại trên rũ xuống, giọng nói nhỏ tuổi đến không nghe được: “Cảm ơn.”Cô không tồn tại chí hướng béo gì.Nếu như đánh Tại trên muốn bạn dạng thân vào Đại học Z, vậy thì cô sẽ cố gắng chăm chỉ.Sau khi cố gắng chăm chỉ, cơ mà vẫn không thể làm được, thì cô cũng biến thành không thừa buồn.Những thứ bắt buộc có, thì sẽ không thể gồm được.Tô trên Tại tự trước đến lúc này chưa lúc nào cảm thấy phần đông thứ chống cầu, là tất cả gì tốt.Nhưng giả dụ như Trương Lục Nhượng ý muốn đến đó.Cô cố định cũng bắt buộc đi.Lần trước tiên Tô tại Tại cảm thấy cuộc sống thường ngày thật quá khó khăn khăn.Mỗi ngày cô đầy đủ thức đến hai tía giờ, có tác dụng đề cả ngày lẫn đêm.Nhưng điểm số vẫn ko tăng lên.Cô đùng một phát cảm giác bản thân giống như một phiền toái.Tô tại Tại không đủ can đảm nói với anh, điểm của bản thân mình vẫn không cải thiện.Cô sợ hãi sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của anh.Cũng hại anh sẽ y như Khương Giai, sàng lọc chia tay.Sợ hơn nữa là Trương Lục Nhượng sẽ nói: “Không thi đậu Đại học tập Z, thì tôi đang thi trường đại học mà cậu hoàn toàn có thể đậu.”Cô đam mê anh, từ bỏ trước tới thời điểm này cũng không thích liên lụy cho anh.Áp lực học tập hành, tương lai không rõ, gần như là đánh gục cô.Đôi đôi mắt của tô Tại Tại dần dần đỏ lên, nước đôi mắt giàn giụa.Cô cắm môi, ko nhịn được lấy điện thoại thông minh ra.Nhập từng chữ một, nước mắt lại rơi xuống.—— Trương Lục Nhượng, tớ cảm xúc tớ ko thi đậu Đại học tập Z.******Gửi xong, sơn Tại tại liền ân hận hận.Cô đưa tay lau nước mắt, mau lẹ rút lại tin nhắn kia.Đổi sang một câu khác: Nhượng Nhượng, lúc này nghỉ rồi~Tô trên Tại: Vừa nãy nhập không đúng chữ.Gửi xong, cô mới thở phào vơi nhõm.Mọi fan xung quanh bước đầu thu dọn đồ đạc về nhà.Kỳ ngủ đông ko dài, dẫu vậy Tô trên Tại vẫn hy vọng mang thêm sách về xem.Cũng bởi vậy, bắt buộc cô đã hotline điện cho ba Tô mang lại đón.Tô tại Tại còn chưa bắt đầu thu dọn đồ vật đạc, thì chuông điện thoại cảm ứng thông minh vang lên.Bởi vì ở trong nhà học, nên niềm tin của cô vẫn suy sụp.Nhưng rất nhanh liền thả lỏng lại, nhìn thấy tên bạn gọi.—— “Nhượng Nhượng vào lòng”Cô ngẩn người, ra đi phòng học, tiếp cận cuối hành lang.Thấy xung quanh không tồn tại ai, cô bắt đầu nhận.Tô trên Tại hắng giọng, hotline anh: “Nhượng Nhượng.”Đầu bên kia hơi yên ổn tĩnh.Mấy giây sau, Trương Lục Nhượng bắt đầu mở miệng: “Có yêu cầu cậu khóc không.”Tô trên Tại nghẹn họng, nói: “Cậu nói đồ vật gi vậy?”Cô ngồi xổm xuống, rước tay bít mắt.“Có cần cậu thi không giỏi không.” Anh khẽ hỏi.Tô tại Tại kìm lại giờ đồng hồ nghẹn ngào, hỏi: “Cậu tìm ra sao.”“——Ừ.”“Khương Giai nói các kết quả của quan liêu Hãn ko tốt, cậu ấy nói không thi đậu cùng một trường đh thì sẽ chia ly với cậu ta.”“Tớ sợ cậu cũng có tác dụng như vậy, tớ không đủ can đảm nói với cậu.”“… tuy nhiên điểm môn toán cứ không tăng thêm được.”…Tô tại Tại cũng lần khần mình sẽ nói loại gì, chỉ biết nói một hơi rất nhiều gì tích tụ trong tim ra.Sau khi nghe cô nói xong, Trương Lục Nhượng new lên tiếng.“Vậy thì không thi.”Hô hấp của sơn Tại trên hơi chậm chạp lại.Giọng nói của Trương Lục Nhượng bao gồm chút khàn với trầm, giống như bị nỗi bi đát của cô lây vậy.“Thi trường cậu rất có thể thi đậu, cậu sung sướng là được.”“Cậu rất có thể sẽ…” chia ly với tớ không?
Còn chưa nghe cô nói xong, anh đã cắt theo đường ngang lời cô.“Không thể nào.”Tô tại Tại rơm rớm nước mắt, vẻ mặt đáng thương.“Vậy cậu vẫn không chính vì tớ mà lại cũng ko thi Đại học tập Z chứ.”Trương Lục Nhượng đùng một phát cười một tiếng, nói: “Sẽ không.”Yên yên ổn một thời điểm ngắn ngủi, tô Tại tại nghe anh nói: “Tôi còn cần nuôi cậu.”Bạn vẫn đọc truyện trên Net
Truyen.com.vn
Văn án:Cô ấy bệnh không hề nhẹ, nhưng lại lại yêu thích anh.Vậy anh đây trong thời điểm tạm thời tin rằng cô không tồn tại bệnh vậy.— Trương Lục Nhượng***“Sau này cơ hội em nói cùng với anh hai chữ “Tránh ra”, thì ý là.”“Sao?”“Trương Lục Nhượng, mở chân ra.”“…”“Nhớ phải mở rộng chút.”“…”
*

*

*

*

*

Net
Truyen - update truyện 24h online

- Đọc truyện online, hiểu truyện chữ, truyện hay. Trang web luôn update nhanh và không hề thiếu những bộ truyện bắt đầu thuộc những thể loại rực rỡ như truyện tiên hiệp, kiếm hiệp, truyện full, truyện ngôn tình, truyện xuyên không, truyện dị giới, truyện huyền huyễn, truyện light novel, truyện trọng sinh, truyện võng du, truyện teen một phương pháp nhanh nhất.

Xem thêm: Giải đáp thắc mắc: bệnh giang mai có chữa được không, bệnh giang mai có chữa khỏi không

Net
Truyen là trang web đọc truyện dịch với convert online miễn tầm giá với hàng vạn đầu truyện được dịch và convert hay độc nhất từ trước cho nay.

Hỗ trợ hầu như thiết bị như di động và máy tính xách tay bảng. Tất cả các truyện bên trên site mọi được người hâm mộ sưu tầm từ không ít nguồn khác nhau, chúng tôi không chịu bất cứ trách nhiệm làm sao về vấn đề bạn dạng quyền tác giả.

Nếu chúng ta đọc truyện như thế nào thấy có nội dung liên quan đến vấn đề chính trị hoặc có nội dung không khỏi mạnh vui vẻ liên hệ công ty chúng tôi xóa vứt truyện khỏi trang web. Chân thành cảm ơn.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.