Hoắc Nguyên Giáp không chỉ có là một nhân vật thân quen trên phim ảnh, không tính đời ông còn là một trong những huyền thoại võ thuật của trung hoa từng đánh bại nhiều võ sư phương Tây với Nhật Bản.
Kỳ đầu tiên
Hoắc Nguyên tiếp giáp thi triển công phu.
Bạn đang xem: Sự thật việc hoắc nguyên giáp từng đánh bại "đại lực sĩ bậc nhất thế giới”
Cứ rứa suốt 12 năm trời, sự khổ luyện của ông cũng cho ngày hái quả. Đó là vào một trong những ngày đẹp trời, có một vị khách cho xin thỉnh giáo Mê Tung quyền, Hoắc Ân Đệ đã mang đến anh trai Hoắc Nguyên gần kề ra tỉ thí nhưng chỉ sau một hiệp thì thua. Hoắc Nguyên sát thấy thế cho nên xin thân phụ cho demo sức, thân phụ ông chưa kịp trả lời thì ông sẽ phi lên võ đài với tranh đấu.
Vị khách kia thấy thân thể Hoắc Nguyên Giáp gầy yếu thì cười mỉm tỏ vẻ coi thường, mặc dù thế chưa kịp khoái chí thì đã nhận phải các đòn quyền cước “xuất quỷ nhập thần” của ông. Sau rộng mười trận thì Hoắc Nguyên gần kề tung đòn đưa ra quyết định khiến đối phương văng xa mấy trượng. Ai tận mắt chứng kiến cũng kinh hoàng còn thân phụ ông thì bất thần không kém.
Từ đó, Hoắc Ân Đệ đang đem mọi tuyệt kỹ công phu truyền lại mang lại Hoắc Nguyên Giáp. Ông không chỉ luyện tập rất chăm năng mà còn tìm hiểu thêm những vậy võ khác, dần dần dà, Hoắc Nguyên gần cạnh đã vươn lên hàng tuyệt đỉnh, cạnh tranh ai sánh bằng.
Tuyệt kỹ Mê Tung quyền huyền thoại
Mê Tung quyền là sự việc kết hợp tuyệt vời và hoàn hảo nhất những đỉnh điểm công phu của võ thiếu hụt Lâm cùng Võ Đang phái, giữa nhu với cương, vừa thanh nhàn nhẹ nhàng, khi mau lẹ hoàn thành khoát, cứ thế chuyển đổi không dứt làm cho kẻ thù khó lòng trở tay kịp.
“Mê” tức là “biến ảo”, “Tung” nghĩa là dấu vết hoặc giấu chân, bắt buộc Mê Tung quyền rất có thể tạm gọi là “những bước chân kỳ ảo”.
Theo một số tài liệu, giỏi kỹ này được thành lập và hoạt động từ thời nhà Tống (tương truyền vì nhân thứ Yến Thanh vào tác phẩmThủy Hửsáng lập).
Đặc điểm của Mê Tung quyền là thanh thanh mau lẹ, thi triển phiêu dật, rất nhàn nhã, trọng công phu trọng khéo léo, đủ cả cưng cửng nhu.
Về mẹo nhỏ thì đa số là móc, ôm, ngắt, vuốt, bọc, vồ, gác, ép, chú trọng kỹ pháp cố gắng nã.
Về thoái pháp (bộ pháp: tấn pháp - cước pháp) hầu hết là đá, điểm, móc, treo, quấn, quét, cắt, hất cả mang đến khều âm cước xé giữa hai chân, liên trả dậm, kiêng chân (đóa tử cước) biểu hiện yêu ước tập trung vào một trong những điểm mà lại đề cập đến cả tám phương.
Môn quyền này về cơ bạn dạng được tích thích hợp giữa phong thái của những loại quyền thuật Bắc thiếu hụt Lâm pha trộn với phong cách quyền thuật của Đạo gia như Nội gia quyền và bát Quái chưởng.
Về thân pháp thì đem giấu, né, vặn, nhấp lên xuống làm bao gồm (tàng, thiểm, ninh, đẩu), còn bộ pháp thì lấy nhảy đầm dọc, bắt lén (tung, khiêu, thâu, móc) có tác dụng chính.
Lý Liên Kiệt vào vai Hoắc Nguyên Giáp.
Mê Tung quyền rất quan tâm đòn chân. Trong những bài sử dụng khuỷu với động tác chân với vọt lật, trong đích thực thì chú trọng mượn chũm thuận sức, ra (đòn) lúc không nhằm ý.
Mê Tung quyền tuy ngặt nghèo về kỹ thuật mà lại vẫn chuyên chú tính uyển gửi của Bắc thiếu Lâm với phong thái tiêu diêu thong thả của Đạo gia.
Trong lịch sử vẻ vang võ thuật Trung Hoa, cha của Hoắc Nguyên tiếp giáp là võ sư nổi tiếng Hoắc Ân Đệ đó là người từng truyền dạy Mê Tung quyền.
Nhưng mỗi lúc nhắc tới hay kỹ đỉnh điểm này thì người ta lại nói đến Hoắc Nguyên liền kề chứ không hẳn là phụ thân của ông. Tạisaolại như vậy?
Bởi solo giản, Hoắc Nguyên Giáp đó là người đã đưa Mê Tung quyền lên đến mức đỉnh cao phối hợp giữa võ thuật với nghệ thuật, vươn lên là nó trở thành thứ vũ khí khôn xiết lợi hại để tấn công bại tương đối nhiều cao thủ vào nước cùng nước ngoài để làm rạng danh võ thuật Trung Hoa.
Sau khi Hoắc Nguyên gần kề qua đời thì những thế hệ hậu bối cũng không có ai vượt qua được ông trong việc áp dụng thứ võ công tuyệt đỉnh này.
Xem thêm: Gs Ngô Bảo Châu Ngoài Toán Học, Gs Ngô Bảo Châu Và Bổ Đề Cơ Bản Langlands
Theo những nhà nghiên cứu và phân tích về võ thuật, ngay cả Lý Liên Kiệt, một diễn viên có võ công thuộc hàng xuất sắc đang rất thành công trong việc hoá thân vào nhân vật chủ yếu của bộ phim truyền hình Hoắc Nguyên Giáp, nhưng những người vẫn đồng ý cho rằng anh chưa thể hiện hết được lấp lánh của Mê Tung quyền huyền thoại.
Những trận đánh chấn đụng giang hồ
Cũng như thân phụ mình, Hoắc cũng bắt đầu tham gia vào nghề bảo tiêu và càng nổi danh hơn khi những lần tấn công bại những toán giật hàng. Không bao lâu sau đó, Nguyên tiếp giáp cũng mở võ mặt đường và có tương đối nhiều võ sĩ từ khắp nơi đã đi đến để thách đấu.
Tuy nhiên ko một đối thủ nào có thể chịu đựng được nổi những vố quá nhanh và đổi thay ảo của Hoắc. Thậm chí là có hầu hết lần Nguyên liền kề còn “chấp” cả hàng trăm võ sĩ tiến bước võ đài thi đấu, mặc dù tất cả gần như lần lượt nên gục vấp ngã trong sự thán phục.
Trong một thời gian ngắn, Hoắc Nguyên Giáp thay đổi võ sĩ không tồn tại đối thủ, được mọi bạn gọi là "Đệ độc nhất vô nhị Thiên Tân".
Trong đầy đủ năm thời điểm cuối thế kỷ 19, thành phố Thiên Tân thời đó vẫn bị các nước đế quốc phân phân thành các quần thể tô giới. Các võ sĩ phương Tây, Nhật bản cũng thừa thời gian đứng ra thách đấu với những võ sư fan Hoa và nhiều phần giành chiến thắng.
Một lần, Nguyên gần kề nghe nói bao gồm một bạn Nga là Solineron từ bỏ xưng là “Đại lực sĩ bậc nhất thế giới”, đang giương bốn chữ "Đông Á căn bệnh phu" (Người dịch Đông Á) nhằm chế nhạo những võ sĩ tương tự như người Hoa.
Ông cực kỳ phẫn nộ, đi liền mạch tới võ đài xin được giao đấu. Trước một con người nhỏ bé, võ sĩ châu âu vốn to phệ hơn rất nhiều đã trầm trồ rất nhà quan. Nhưng mà Nguyên ngay cạnh đã làm cho kẻ địch và khôn xiết đông người theo dõi phải bất ngờ.

Ảnh minh họa.
Sau khi bị địch thủ cậy sức thúc ép với không ít cú đấm với bị quật bửa xuống sàn, Nguyên gần kề lấy rất là mình tung một đòn cước Mê tung hiểm hóc, đá văng địch thủ to phệ bay thoát khỏi sàn đấu.
Sau đó, võ sư phương Tây nỗ lực gượng dậy để… giơ 2 tay của Nguyên tiếp giáp lên cao, tuyên bố chiến thắng thuộc về đối thủ.
Vào năm 1909, có võ sĩ tín đồ Anh tên Aopian cho tới Thượng Hải, kiêu căng đăng bài trênbáomuốn thách đấu võ với người Hoa, Nguyên gần kề lại đề nghị ra mặt.
Nghe mang đến tên ông, Aopian sẽ ngấm ngầm ước ao bỏ cuộc, đề xuất cuộc đàm phán đã kéo dài cả mon sau hàng chục lần chuyển đổi phương thức giao đấu.
Cuối cùng, địa điểm cuộc đấu võ được cũng khá được chốt, nhưng cho ngày thi đấu thì Aopian đã kín đáo rời Thượng Hải.
Hàng ngàn người đến coi “đả lôi đài” đã cực kỳ tức giận. Nhưng mà sau đó, bọn họ được hả hê, mãn nhãn khi chứng kiến thầy trò Hoắc Nguyên Giáp biến hóa cuộc đấu bất thành sang một trong những buổi biểu diễn võ thuật.
Sau khi khiến cho các võ sĩ phương Tây khiếp sợ, Hoắc Nguyên tiếp giáp còn vượt qua thêm các cao thủ tới từ Nhật bản nữa.
Năm 1909, ông links với một trong những võ sư người Hoa thành lập Hội Võ thuật Tinh Võ (Tinh Võ Môn) nhằm quảng bá võ thuật và được thanh thiếu thốn niên trung hoa nhiệt tình hưởng ứng.
Nhưng chỉ 1 năm sau (1910), Hoắc Nguyên Giáp bất thần qua đời tại một cơ sở y tế tại Thượng Hải. Cho tới ngày nay, lý do cái chết của ông (do mắc bệnh hay bị ám sát…) vẫn còn đấy là một vệt hỏi.
Sau khi ông mất, Tinh Võ thể thao Hội vẫn liên tục phát triển một cách rộng thoải mái và biến đổi cơ sở thứ nhất trong lịch sử dân tộc võ thuật Trung Hoa thông dụng võ thuật tới đại chúng, không những phát triển trong nước hơn nữa lan sang mọi khu vực.